Thiên đường theo như trong một số tôn giáo mô tả chẳng hạn như Kito giáo thì đó là một nơi mà con người có thể hưởng một cuộc sống đời đời bất diệt, nơi không có khổ đau mà chỉ có hạnh phúc và tiếng cười.
Còn trong Phật giáo thì thiên đường mà nhiều người nghĩ đến là tầng trời thứ 33. Những ai sinh về cõi đó thì sẽ có thể hưởng cảnh an lạc sung sướng khi phước báu còn. Sau khi hết phước báu thì sẽ thác sanh những cõi khác thấp hơn tùy theo nghiệp. Chỉ có Niết Bàn mới chấm dứt vòng lặp sinh tử thật sự.
Vậy thì thiên đường có tồn tại hay không?
Thực tế thì chưa có một bằng chứng khoa học nào đủ để khẳng định được thiên đường có thật 100% cả. Và trong qua khứ thậm chí cả hiện tại tất cả chúng ta chỉ có thể biết về thiên đường qua một tầng trung gian đó chính là "trải nghiệm cận tử" mà một số người trải qua thuật lại.
Dưới đây là một vài câu chuyện nổi bật về trải nghiệm này.
Câu chuyện đầu tiên xoay quanh một bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình ở Mỹ tên Mary Neal. Ngày 14/1/1999, Mary cùng với chồng mình và một số người bạn cùng chèo thuyền ở khu vực Los Rios, Chile.
Một tai nạn bất ngờ đã xảy tới với Mary khi cô cùng người bạn chèo thuyền gần một thác nước cao khoảng 4m. Mary bỗng dưng linh cảm có điều gì đó không ổn.
Nhìn xuống dưới thác, điều mà cô nhìn thấy là một hố xoáy sâu không đáy. Lập tức, phía trước thuyền của cô đập vào đá khiến Mary chìm trong nước và bị kẹt ở phần thân thuyền.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Bạn bè và người thân la hét, tìm kiếm cô. Khi đó, Mary cảm nhận thấy xương sườn mình bị gãy, mô và dây chằng rách ra bên trong cơ thể. Với cô, dường như cái chết đã tới rất gần.
Mary tự nhủ mình không được tuyệt vọng. Bỗng nhiên, trước mặt cô xuất hiện một vầng hào quang rực rỡ cùng cánh cổng vòm. Trong phút chốc, trước mắt Mary là những người thân, người bạn quá cố của cô.
Họ nói rằng, cô chưa thể chết vì có những việc cô chưa hoàn thành, một trong số đó là Mary sẽ phải chứng kiến cái chết của người con trai Willie.
Điều bất ngờ đã xảy ra, mặc dù chìm trong nước 30 phút với tình trạng không có oxy nhưng Mary vẫn sống sót và được mọi người tìm thấy. Cô bị chấn thương nặng nhưng chỉ vài tháng sau, sức khỏe của cô đã bình phục hoàn toàn.
Điềm báo về cái chết của người con trai Willie sau đó cũng đã linh ứng. Sau khi đi trượt tuyết cùng người bạn, Willie đột ngột qua đời trong một tai nạn khi anh mới 19 tuổi.
Câu chuyện thứ hai xảy ra với cô gái Anita Moorjani – một bệnh nhân ung thư đang tuyệt vọng. Bệnh tình của cô nguy kịch tới nỗi bác sĩ điều trị đã cho rằng, Anita không thể sống thêm quá 36 giờ vào thời điểm ngày 2/2/2006.
Anita rơi vào trạng thái hôn mê sâu mặc dù tim vẫn đập. Trong giây phút ấy, không hiểu sao cô vẫn nghe thấy được câu chuyện mà bác sĩ nói với chồng mình.
Sau đó, Anita rơi vào trạng thái mà cô kể lại là "lơ lửng giữa sự sống và cái chết". Bỗng chốc, xung quanh cô là người cha đã chết vì trụy tim, người bạn đã qua đời vì ung thư cùng biết bao người thân quá cố…
Anita khi ấy đã tự nhủ, mình sẽ chết bởi cô không muốn quay lại một thân thể chứa đầy bệnh tật. Thế nhưng, đúng vào thời khắc ấy, có gì đó níu kéo cô lại với sự sống. 30 giờ sau khi nhập viện, Anita tỉnh dậy. Vài tuần sau, các bác sĩ không tìm ra bất cứ bằng chứng gì của căn bệnh ung thư trong cơ thể cô. Cho tới nay, Anita vẫn sống khỏe mạnh như người bình thường.
Câu chuyện thứ ba đó là của bác sĩ giải phẫu thần kinh Eben Alexander. Ông cũng là một trong những người được trải nghiệm trực tiếp khoảnh khắc thiên đường giống như Mary và Anita.
Không chỉ ba câu chuyện điển hình này mà nhiều trường hợp sau đó cũng đã có trải nghiệm tương tự. Tuy nhiên khoa học hiện đại gần như bác bỏ điều này và cho rằng tất cả những điều này không phải là một bằng chứng xác thực khẳng định rằng thiên đường tồn tại. Có một sự thật thực tế đó là những người này chỉ rơi vào trạng thái chết lâm sàng chứ không hẳn là chết thật.
Vậy còn về giả thiết thiên đường tồn tại như một vùng khác trong không gian vụ trụ?
Nasa và bức ảnh chụp ‘ thiên đường’
Ngày 8/2/1994, trang Weekly World News công bố một bức ảnh được chụp bởi kính viễn vọng không gian Hubble vào ngày 26/12/1993, cho thấy hình ảnh giữa bầu trời đêm mênh mông vô tận, xuất hiện một thành phố tỏa ra ánh sáng, được cho là "thế giới thiên quốc" mà những người có đức tin hằng tìm kiếm.
Marcia Masson cho biết, ngay cả các nhà phân tích của Nasa cũng không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy bức hình. Sau khi kiểm tra, họ kết luận rằng những bức ảnh này là có thật. Họ cũng đặt ra giả thuyết, rằng thành phố đó không thể có sự sống của con người.
Lời giải thích hợp lý nhất đó là thành phố này có những linh hồn của người đã qua đời cư ngụ. Marcia còn tiết lộ, một số nguồn tin của ông kể rằng các nhà phân tích của NASA đã kết luận rằng, họ đã tìm ra nơi Chúa sinh sống.
Tuy nhiên thực tế thì những bức ảnh này cũng không thể khẳng định 100% rằng đó Thiên đường tồn tại hay chỉ là một ảo ảnh không thực hay sản phẩm "tự chế" của con người. Đừng quên rằng chúng ta đã từng có một niềm tin sai lệch mạnh mẽ vào các bức vẽ về học thuyết tiến hóa của darwin mà mãi về sau người ta mới phát hiện ra rằng đó là một cú lừa lịch sử.
Khoan hãy nói đến điều đó, cứ cho là các bức ảnh là thực thì nó cũng không thể chắc chắn đó là Thiên đường 100% hay tự chúng ta nghĩ như thế. Và điều thú vị đó là chính một số nhà khoa học lại dựa vào học thuyết của tôn giáo để củng cố cho niềm tin vào các bức ảnh này.
Chẳng hạn như không phải ngẫu nhiên mà chúng ta có thể chụp được những hình ảnh này mà hẳn nó phải là một thông điệp nào đó muốn truyền tải. Và như vậy thì nó lại mang tính tôn giáo hơn là khoa học, nó tương tự như thuyết duyên khởi Phật giáo hoặc nó có thể là một sứ điệp nào đó đến từ Chúa, hoàn toàn khó có thể tách bạch giữa cái gọi là tâm linh, tôn giáo với khoa học như ban đầu nên việc xác thực cũng không thể chắc chắn.
Chúng ta có nên quá ám ảnh về việc tìm kiếm thiên đường?
Dù không ai có thể khẳng định Thiên đường tồn tại hay không nhưng nó đã tồn tại từ rất lâu trong tiềm thức của mỗi con người và nó giúp cho con người có thể giữ cho bản thân không sa ngã, và sống tốt, tự kiến tạo thiên đường thực sự "nơi hạ giới" ngay trong thực tại.
Chúng ta sống tốt, sống chan hòa biết cách cư xử và giúp đỡ lẫn nhau, bản thân mỗi chúng ta đều có thể tự tạo cho mình một tâm hồn bình an như đang ở thiên đường và tự mình trải nghiệm nó chứ không hẳn chỉ sau chết chúng ta mới hiểu được thiên đường là thế nào.
Theo quan điểm Phật giáo, ngay trong giông bão, cuộc sống đau khổ đến mấy người ta vẫn có thể chọn lựa cho mình sống với một tâm hồn an lạc và cảm nhận hạnh phúc. Giả sử bạn ở thiên đường như tâm hồn của bạn không được an lạc thì bạn vẫn khổ não và không có hạnh phúc được.
Nếu lý giải theo Phật giáo thì chỉ cần con người giữ 10 giới dù là họ ở tôn giáo nào thì cũng sẽ được lên thiên đường. Do đó nếu như chúng ta chọn tin có cuộc sống ở Thiên đường thì chỉ cần chúng ta sống tốt giữ giới trong hiện tại nhất định sẽ có thể tái sinh về cõi đó.
Cũng vậy, thiên đường của Kito là cuộc sống sau khi chết, vậy thì không quan trọng là Thiên đường có thật hay không, nếu chúng ta sống tốt thì chắc chắn cũng sẽ không thể thiếu phần. Rõ ràng là so với việc không tin thì có phải chúng ta đã bỏ đi một cơ hội "hiếm có" và "quý giá" đúng không nào?
Bạn nghĩ gì về quan điểm này, và theo bạn bạn có tin tưởng Thiên đường có thật hay không?